Thứ Năm, 24 tháng 6, 2021

Có hai "một mình"

Có hai "một mình" ... và cả hai bài đều hay!


Một mình  - Nhạc sĩ Thanh Tùng

Gió nhớ gì ngẩn ngơ ngoài hiên
Mưa nhớ gì thì thầm ngoài hiên
Bao đêm tôi đã một mình nhớ em
Đêm nay tôi lại một mình.

Nhớ em vội vàng trong nắng trưa

Áo phơi trời đổ cơn mưa
Bâng khuâng khi con đang con nhỏ
Tan ca bố có đón đưa.

Nhớ em giọt mồ hôi tóc mai

Gió sương mòn cả hai vai
Đôi chân chênh vênh con đường nhỏ
Nghiêng nghiêng bóng em gầy.

Vắng em còn lại tôi với tôi

Lá khô mùa này lại rơi
Thương em mênh mông chân trời lạ
Bơ vơ chốn xa xôi.

Vắng em đời còn ai với ai
Ngất ngây men rượu say
Đêm đêm liêu xiêu con đường nhỏ
Cô đơn cùng với tôi về.

...Sự lãng mạn thành thị trong nhạc Thanh Tùng nằm ở các khu vườn, giọt nắng, lá hoa rơi, bậc thềm, góc phố nhỏ, đường phố biển, nắng gió, mưa ngâu, tà áo dài, sáng mùa thu mát lành, đêm mùa hè nóng bỏng, lối phố cô liêu...

Những cảm xúc ấy dù có lúc nhẹ nhàng có lúc sôi nổi, nhưng đều chung nhau ở điểm thanh thoát và thanh thản, sự thanh thản của một người từng trải. Có thể hình dung như một hồ nước trải qua nhiều sóng gió, nhưng không ngầu đục mà vẫn xanh trong đến mức có thể nhìn thấy đáy.


"Một mình" cũng mang những sắc thái trên, nhưng có lẽ nó là ca khúc hay nhất và cũng là duy nhất của Thanh Tùng, mà người nghe có thể cảm nhận được rằng đằng sau đấy là một nỗi buồn không thể sẻ chia. Ông viết ca khúc này dành tặng người vợ quá cố.


Với bản nhạc Một mình, nhiều người phụ nữ đã coi Thanh Tùng là thần tượng bởi sự chung tình của nhạc sĩ với người vợ đã khuất. Rung cảm chân thành trong từng lời ca, từ giọt mồ hôi tóc mai cho đến buổi tan ca đón con về. Nó thật đến mức không ai hồ nghi về tính cô đơn nghệ sĩ thường đưa ra như một thứ men sáng tạo đơn thuần…

Một mình  - NS Lam Phương

Sớm mai thức giấc, nhìn quanh một mình
Ngoài hiên nắng lóe, đàn chim giật mình
Biết lời tỏ tình, đã có người nghe

Nắng xuyên qua lá, hạt sương lìa cành
Ðời mong manh quá, kể chi chuyện mình
Nắng buồn cuộc tình, bỗng tắt bình minh

Ðường xưa quen lối, tình dối người mang
Tình duyên trăm mối, một kiếp đa đoan
Cố tìm tình chồng chất ngổn ngang

Còn bao lâu nữa khi ta bạc đầu
Tình cờ gặp nhau, ngỡ ngàng nhìn nhau
Ðể rồi còn gì nữa cho nhau

Sáng trưa khuya tối, nhìn quanh một mình
Ðường quen không tới, tìm nhau ngại ngùng
Chỉ vì đời mình, chưa có bình minh

... các nhạc phẩm của Lam Phương được đón nhận một cách nồng nhiệt có thể được coi là một loại nhạc phổ thông tiêu biểu của Việt Nam, với những lời lẽ mộc mạc và những âm điệu giản dị trong sáng, gần gũi với quần chúng. Chính nhờ những điểm đặc biệt không cầu kỳ đó, nhạc của ông đã in sâu vào tâm hồn người thưởng ngoạn một cách rất dễ dàng để trở thành một hình thức văn chương truyền khẩu đầy nhạc tính. Tính chất phổ thông đó nơi nét nhạc Lam Phương đã khiến tên tuổi ông càng gần gũi với tâm tình và cảm nghĩ của những người mến mộ tài ông...

...“Một Mình” của Nhạc Sỹ Lam Phương là một trong những ca khúc luôn mang đến cho tôi thật nhiều cảm xúc, bởi những câu hỏi cứ xa vắng, và chẳng thể nào có được câu trả lời. Đâu đó là đôi mắt ai thăm thẳm xa xăm về một thời đã qua, đã để mất nhau rồi, ngại ngần tìm về dù chỉ trong tiềm thức. Cái mông lung,nhưng lại cô quạnh như bao trùm tất cả, để con người cứ lạc lối trong chính trái tim mình. Tôi đã nghe, và đã cảm nhận bằng chính trái tim, những nhịp đập tuần tự theo từng giai đoạn biến chuyển của mối tình chỉ dừng lại ở điểm nhớ về nhau. Hay đó cũng chỉ là một thoáng mơ hồ cho nỗi nhớ mông lung từ sâu thẳm trái tim một con người.
Tôi như thấy mình đâu đó trong từng ca từ. Cái khoảng trống bao quanh mỗi buổi sớm khi tỉnh giấc ánh nắng khẽ xuyên qua kẻ lá. Bình minh hồi sinh mọi vật sau đêm dài ngủ yên. Vẫn nhìn quanh, vẫn một mình và trống trãi. Rồi mãi vẫn là câu hỏi liệu người có nghe trái tim tôi nói?

“Sớm mai thức giấc, nhìn quanh một mình
Ngoài hiên nắng lóe, đàn chim giật mình
Biết lời tỏ tình đã có người nghe?”

Còn đó sự mong chờ, còn đó chút hy vọng mong manh trong ánh nắng nhẹ nhàng buổi bình minh...

 



 

4 nhận xét:

  1. cả hai đều hay

    nhưng thích bài của Lam Phương hơn

    Trả lờiXóa
  2. bài của Lam Phương sâu lắng hơn...đặc biệt ở bản nhạc này. Những bài khác của ông rất giản dị, phổ thông...

    Trả lờiXóa
  3. Mình cũng thích cả 2 bài nhưng bài của LP có lẽ gần gũi với mọi người hơn vì ko mang tính riêng tư nhiều bằng Một mình của TT

    Trả lờiXóa
  4. Lâu quá mới thấy bạn, cả 2 bài đều hay và mình cũng có ý kiến giống chị Gió. Cảm ơn bạn đã post, :)

    Trả lờiXóa